Tất niên Tomhumca

Trưa 29 tết chỉ còn 3 em trong bể, 1 em gãy càng, vỡ lưng, lủng đầu mọi người đều chê “óp toàn tập”. Công ty tặng quà tết bằng TomhumCa, không ai dám nhận em này. Tôi nổi máu anh hào quyết làm cho ra nhẽ, xí luôn em như món quà định mệnhBắn 1 tin Viber cho nàng “có tất niên Canadian Lobster thì xuống nhà”; Phản  hồi ngay “trưa hay chiều”“trưa hay chiều đều OK” – chốt “trưa đi chiều 30 còn dọn dẹp ban thờ trên này, sáng sẽ xuống sớm để dọn phòng”“OK”.Sáng 30 tranh thủ đi chợ, bê mấy chậu trà cung đình tinh khôi bày cầu thang chơi tết. Trong lòng băn khoăn 1 ăn cả 9 thua chơi với em “óp toàn tập”. Tặc lưỡi “Đời là mấy tí, tội gì phải cóng”.

Nhoáy cái đã gần 11h chẳng thấy nàng xuống dọn phòng, thoáng nghĩ 1 mình cũng chiến. 11h hơn nàng xuất hiện cùng với mấy túi gói gém lỉnh kỉnh hầm bà làng để luôn chân cầu thang như mọi khi. Cùng vừa lúc bày, tưới tắm xong cho hoa cảnh. Vào bể dinh em “toàn tập” lên bếp (không quên càng gãy trong tủ đông đã 2 ngày), chuẩn bị 1 chuyến tất niên đầy thiên nhiên vị. (Trước khi khởi sự không quên chạy xuống cầu thang bê mấy túi bà làng lên, lo nhỡ quên bọn chuột tha đi mất).

Tất nhiên việc đầu tiên là chế rượu tiết: rót rượu vang vào bát âu miệng rộng để dễ hứng tiết; Mọi khi sẽ lấy tiết ở đốt lưng đầu tiên ngay sát đầu, nhưng lần này lấy ở đốt thứ 2 cho chắc ăn không dính nước biển trong dạ dày, nghĩ sao làm vậy, chỉ lách nhẹ mũi dao nhọn sâu vào 0.3 cm đã ra tiết rồi; Nhấc em bằng 2 tay uốn cong lung để tinh khí của biển khơi tưới đều vào âu vang; Dòng tinh khí hòa quện với vang đỏ tạo nên một hỗn huyết của trời biển tròn vị sáng bừng; Tạm yên tâm món đầu tiên, rót vào chai vang đẹp, cất ngăn mát tủ lạnh.

Nàng đứng xa xa tự nhiên hỏi “con này mấy cân” - kiểu luôn sợ thiếu. Hơi tí hoang mang “óp” mình ậm ừ “khoảng cân bảy/ cân tám gì đó”, rồi lấp liếm ngược lại “có ăn gỏi/ Shasumi không” – “không, sợ không an toàn” lại hơi giật mình nhưng vẫn lầm lũi giắt tâm làm món đỉnh này.

Sơ chế

Cắt càng (càng gãy thì dã đông), cắt chân, tách vỏ đầu cố giữ nguyên râu trên đầu để sau bày cho hoành tí; Dùng kéo lách vào 2 bên đầu cắt kết cấu giữa vỏ đầu với mình, khéo léo nhấc vỏ đầu và nội tạng kèm theo gạch và trứng rút ra khỏi thân đuôi; Lấy thìa nạo gạch và trứng ra, được 1 bát tú ụ.

Như mọi lần có lẽ sẽ cắt khúc chân, mình để giang me/ giang muối, nhưng lần này sợ “óp toàn tập” nên định sẽ nướng phomai đôi càng còn chân và mình sẽ để nguyên xi để trần/ nhúng.

Sau khi lấy được bát tú ụ gạch và trứng, nghĩ là có thể xào với bắp cải ăn cơm nên hỏi nàng “ăn cơm nhé, đặt hộ nồi cơm”  - “ăn cơm á” tuy hỏi nhưng tay nàng cũng đã bắt đầu lấy cơm nguội ra khỏi nồi, rồi vẫn nhấm nhẳng “có vẻ cơm bắp cải xào không hợp với TomhumCa”; Mình phân trần “phải có tí rau”, đột nhiên nhớ ra có rau sống, thế là hùa theo “thế thì ăn miến nhé” – Ok chốt luôn.

Tách xong vỏ đầu, dùng kéo lách cắt phần thịt dính với mình, đầu tôm bao gồm cả phần xụn 2 bên má dính với mình, rồi mới cắt màng dính giữa mình và thân đuôi tôm (lấy được hết thịt ở mình, đầu tôm cùng với thân đuôi tôm cho món gỏi – của quí hiếm nên có tí nào là tốt tí đó)

Bắc một nồi nước, đun sôi thả vỏ đầu nguyên râu và các phần vây phụ trên đầu, dưới bụng đuôi vào nồi nước sôi, hầm nhỏ lửa, tin tưởng sẽ có nồi nước dùng cho miến ngọt lịm vị TomhumCa.

Dùng kéo cắt dọc 2 mép bụng đuôi tôm – cắt rời vỏ bụng đuôi ra khỏ vỏ lưng đuôi. Dùng dao nhỏ mũi nhọn lách vào tách phần vỏ bụng đuôi ra khỏi thịt. Tiếp tục lách dao tách phân thịt đuôi ra khỏi vỏ lưng.

Chuẩn bị 1 tô nước lọc cho đá viên vào, nhúng toàn bộ thịt tôm vừa bóc được vào tô nước lạnh, rửa nhẹ để trôi hết thịt vụn màng bám trên thịt. Vớt thịt tôm ra để ở giá cho dóc hết hẳn nước, cho vào đĩa, bọc màng thực phẩm, cho ngăn mát tủ lạnh, lúc nào ăn thì mới thái gỏi.

Nhìn tảng thịt ngồn ngộn, dài trùm cả đĩa to, thịt trắng trong tinh khôi, không gợn chút tì vết, đúng là đỉnh của đỉnh, lòng hoan hỉ “chắc thắng 100 rồi, trái này còn hơn cả quả cầu vồng thần sét Thường Châu của Quang Hải”.

Đến món càng nướng phomai. Vẫn còn do dự vì có khi đuôi, mình ngon mà càng vẫn óp, mặn thịt.  Đôi càng được rửa sạch cho hết muối biển, rêu bám bên ngoài vỏ. Dùng kéo khỏe cắt viền quanh một mặt vỏ càng, dùng dao nhỏ mũi nhọn lách vào tách phần vỏ đã cắt ra khỏi thịt càng, vẫn tận dụng từng tí – bỏ phần vỏ càng đã cắt, đổ phần nước trong càng vào nồi nước dùng đang ninh. Cắt vỏ một mặt rồi thấy thịt càng có vẻ xẹp xuống nhưng vẫn giữ nguyên hình bao trong vỏ càng, bay biến hết do dự, chắc thắng tiến lên.

Càng đã cắt vỏ một mặt được đặt lên vỉ nướng đưa vào lò nướng (ở nhà không có lò chuyên nướng nên chỉ được dùng chức năng nướng của lò vi sóng thôi, không quên để đĩa sứ ở dưới vỉ nướng để hứng nước chảy ra khi nướng); Nướng 7’ mặt càng còn vỏ; Lật lại nướng 5’ mặt thịt; Bỏ ra thấy mặt thịt vẫn còn hơi ướt, cho vào lại nướng tiếp 3’, lần này mặt thịt đã se se; Lấy ra nhồi phomai nạo lên trên mặt thịt, nhồi cả vào đầu mút của càng, để phomai chờm ra vỏ càng một chút, xay tí hạt tiêu lên, không cần gia vị gì khác (đừng hành tỏi làm mất vị tinh chất biển khơi); Đưa lại lò nướng tiếp 7,8’.

Lấy đôi càng ra bày vào đĩa, nhà chỉ có đĩa vừa đôi càng nhưng vẫn hoành tráng. Trông như là càng TomhumCa-Pizza Ý ấy, phomai chảy phủ viền cả càng tôm, quện với thịt càng vàng ngậy thơm lừng, đầy vị tôm hùm nướng pho mai. Cảm giác cắn vào sẽ dính chặt răng mất, có vẻ như muốn nuốt chửng không kịp nhấc răng ấy. Tự sướng, Quả này là 1 kiến sáng đáng đồng tiền bát gạo (đấy là nhờ ở sự phàn ánh của khách, xui xẻo với càng hấp “óp”, “toàn nước”, “mặn thịt” – cảm ơn quí khách đã đồng hành cùng TomhumCa).

 

Quay sang định làm món mình, chân hấp. Nồi nước hầm vỏ tôm đã sình sịch được 15’. Bụng bảo dạ: sao mọi người lại thích ăn  lẩu tôm hùm nhỉ, nhiều người ca thán tôm óp với món luộc/ hấp; Có lẽ nào do thời gian luộc không phù hợp, mọi người hay luộc cả con để selfi, nhưng càng thì phải lâu chín hơn, mình, chân thì phải nhanh hơn chứ nhỉ. Dạ có vẻ tự tin hơn nên thử nghiệm ngay, lấy 1 chân tôm ra nhúng vào nồi nước dùng chỉ khoảng 30” (giống như ăn lẩu vậy), vớt ra lấy kéo cắt dọc chân tôm; Whao!!! Thịt còn đầy từ gốc đến ngọn đến tận đầu ngón, không chỗ nào khuyết trống cả; Tách bóc thịt chân một cách dễ dàng vẫn còn nguyên màng đỏ; Mình sốt ruột thử luôn cái chân này, thịt vừa chín tới vẫn còn nguyên màng bọc bên ngoài, ăn vào sần sật tươi sốt chẳng khô bở tí nào, quả này nhậu thì khỏi chê.

Được thời như cởi tấm lòng, trần nhúng luôn số chân còn lại, vỏ đuôi tôm còn dính thịt cũng nhúng luôn (chỉ khoảng 20”), tưởng chỉ để dùng vỏ đuôi bày cho đẹp không ngờ vớt ra một lớp thịt đầy phủ trên vỏ đuôi, có lẽ cả phần màng tôm dính liền vỏ cũng được lóc ra, chất cũng gần giống chân (sần sật – nhậu quên sầu).

Tiếp tục trần mình tôm (khoảng 2’) vớt ra nghĩ bụng có lẽ nó phải to gấp đôi con cua biển mình vẫn hay suýt xoa mỗi khi có dịp nghỉ mát. Đôi khửu càng cũng trần nốt (khoảng 5’), vớt ra mới hiểu vì sao đầu bếp Canada cho mình ăn riêng món khửu này, thịt vừa dày ngập răng, vẫn còn nguyên màng liền vỏ, ăn sần sật, dai dai ngọt lịm.

 

Bày mình tôm vào đĩa chữ nhật to dài cùng với khửu càng, chân và vỏ đầu, trông đĩa này hoành tráng có khi còn hơn cả Tôm hùm hấp cả con.

Còn món miến gạch cuối cùng, lúc này đã mở cờ trong bụng vì chắc thắng quá đi rồi, em “óp toàn tập” hóa ra là món quà định mệnh tất niên thật.

Bắc chảo, vặn to lửa, đun sôi một chút dầu ăn, đổ bát gạch trứng vào, đảo đều cho đến khi trứng chuyển sang màu đỏ, gạch sậm lại, cho chút knor vừa miệng, hành , thơm lại đảo đều cho ra đĩa. Cũng được 1 đĩa tú ụ màu vàng đỏ, bùi ngậy miễn tả; Có lẽ đủ được cho  6 tô miến to hơn cả miến cua ngoài hàng.

Vớt vỏ sương ra, nêm nếm nồi nước dùng với một chút knor cho vừa miệng, chuẩn bị hành, thơm để hoàn thành món miến gạch trứng. Mọi khi sẽ trần miến trước khi ăn, hôm nay muốn selfi cả mâm nên trần  luôn bằng nồi nước dùng (không quên mặc cả với nàng, món miến ăn sau cùng có thể hơi nguội). Cho miến trần vào âu to (chỉ nên ít miến thôi, ½ nắm miến khô là có bát đại đủ cho 2 người rồi), dải hành thơm, dải gạch trứng đã xào, chan nước dùng lên ngập gấp đôi ba lần lượng miến. Hơi miến gạch trứng nóng bùi ngậy ngậy bốc lên, chỉ muốn soạp hết tô luôn, đành kiềm nén vì đại cục mâm tất niên selfi TomhumCa.

 

Đến lúc bày biện rôi đây. Với 1 câu tới nàng “chờ tí bày xong còn làm mấy pô đã nhé, không phải để selfi đâu mà là để cảm ơn em óp toàn tập này đã giành cho mình mâm tất niên định mệnh” – “ôi szơì, szời, szừ…” chỉ nghe phịu phụng vậy.

Lấy 2 cây xà lách ít thơm ra, nhặt rửa, thái 3 quả cà chua nhỏ bày ra đĩa, đã có món salad nguyên sơ không chất béo, gia vị mùi mè gì cả.

Đĩa thịt đuôi tôm được rước ra, chuẩn bị 1 đĩa đá viên bọc màng plastic (đừng tiết kiệm đá viên, xếp để thành hình khum đỉnh đồi bày gỏi cho đẹp – định chế thành hình núi đôi nhưng thôi hôm nay tạm thời nghiêm túc lại). Lấy thớt khô, sạch trải cả tảng thịt đuôi lên thớt; Dùng dao sắc tách dọc 2 nửa đuôi tôm để giữ nguyên bắp thịt như nó vốn có; Thái lát từ phần to đến cuối đuôi tôm, cắt từng lát dọc theo thớ thịt của từng bắp cơ để không bị nát thịt (đừng lát mỏng quá, bắp to thì có thê lát thành 3,4 lát, bắp nhỏ thì 2 lát để lát thịt vẫn còn nguyên vẹn màng bóng bên ngoài không bị đứt thớ). Xếp các lát thịt tôm lên trên màng bọc, nên tách ra theo 2 nửa dọc đuôi tôm, phần thịt mình, đầu có cả sụn còn nguyên màng đỏ được bày đầu tiên (lần trước mình đã phát hiện phần này ăn gỏi cũng hết xảy).

Ôi!!! Món đỉnh của đỉnh xong rồi, trí não bắt đầu dần dật, chỉ muốn nuốt tuốt luôn. Lại phải kìm lòng vì đại cục mâm tất niên TomhumCa.

Nào bày biện!!! Miệng nói tay bày ngại dọn bàn nên chỉ bày 2/3 bàn thôi, nhưng cũng thấy đầy đủ hoành tráng rồi. Đem vang tiết ra rót vào 2 ly phalê lung linh. Đề nghị nàng chờ thêm 2 phút để làm vài pô, lại nghe “ szừ…” nhưng nhẹ hơn nhiều. Lóng cóng nghiêng ngả mình cùng con Samsung hơi đểu đểu tí làm được mấy shot, thấy cũng ổn rồi.

Nhập cuộc thôi!!! Lại định làm thêm mấy bông cà chua, cà rốt cắt tỉa để thêm phần đỏ thắm tươi, nhưng thôi không thể để nàng chờ thêm nữa, chiến thôi.

Vừa nhấc ly, chưa kịp nói lời “tất niên” nàng nhìn hỏi “con này mấy cân mà đầy thế nhỉ”, “khoảng 2 cân ” giờ ậm ờ ăn gian một tí chẳng mất gì, Ôi óp toàn tập. Cụng ly nhẹ nhàng “chúc tất niên vui vẻ”, thưởng ngoạn tinh khí biển lạnh Nova Scotia, chợt lại đoán non “có khi nàng cũng chẳng biết vị này gần giống vị tiết ngán Móng Cái đâu”, quả vậy nàng hơi bị động với vị tinh khí biển lạnh, mình để yên cảm nhận bị động để cuối buổi mới phổ biến lại tinh khí như thế nào. Nàng lại hỏi “bắt đầu bằng món gì nhỉ” – theo lẽ tự nhiên mình thốt ngay “đương nhiên phải là gỏi/ shasumi rồi. Lại nhưng, có lẽ nhìn bát miến và đĩa gạch trứng bùi ngất ngây thế là nàng chiến luôn bát miến trước và con nêu lý do “nóng mới ngon” – xuýt xoa “hợp vị thế nhỉ”. Mình hơi tiếc hụi chưa biết vị đỉnh của đỉnh tinh khôi trong muồn đã lại bùi ngậy luôn rồi.

Mình làm mẫu trước, lấy 1 miếng sụn cuốn 1 lá tía tô, chấm lướt xì dầu mù tạt thả tõm vào miệng. Vị tinh khôi trong muồn mát lịm thấm vào lưỡi lan dần khắp miệng rồi xuống họng, xuống tiếp… Cảm giác dòng sinh khí kết hợp với chất dẫn mù tạt lướt dần vào bên trong cơ thê rồi tỏa đi mọi ngóc ngách nhỏ, rung cảm đến tận giây thần kinh sung sướng trên đỉnh đầu. Thăng hoa thật!!!

Nàng cũng bắt đầu theo, miếng đầu có vẻ còn rụt rè, trong khi mình thỉ chả dừng được niêm hân hoan, tiếp tục sướng liên tục, 1 lá tía tô, lướt xì dầu mù tạt gỏi TohumCa tan biến từng miếng trong miệng… Sau miếng đầu lưỡng lự nàng bắt đầu cảm nhận được sự tinh khôi trong muồn mát lịm. Thêm một vài lát nữa nàng nhỏ nhẹ “suýt nữa không làm món này thì bỏ phí cơ hội đỉnh nhỉ” – OK biết ngay mà nằm trong mưu trước của tớ đã dựng sẵn.

Thấy có vẻ hơi phê rồi mình lái sang món thịt khửu càng trần. Bóc toàn bộ thịt của 1 cái khửu càng đưa vào bát nàng, có lẽ phải cắt ra cho lịch sự nhưng để dài nguyên, dài loàng ngoàng cũng có vẻ tự nhiên. Bóc nốt cái khửu càng còn lại cho mình và tẻm luôn với chút rau xà lách, rau thơm, cũng chỉ 2 tẻm là hết cả cái khửu càng dài loằng ngoằng rồi. Nhìn sang nàng thấy bát cũng trống trơn, mình hơi kém ga lăng tập trung tẻm quá chẳng để ý gì xung quanh. Thịt hấp/ trần TomhumCa thường có vị đặc trưng – siêu bổ dưỡng, giàu Omega 3, đỉnh cao vi lượng Selen cực tốt cho tuyến giáp, nạc đến 99,999% phù hợp để giảm mỡ chống béo phì.

Xà lách hôm nay chẳng chộn Salad sao lại bùi và ngọt đến thế, mình cứ ngỡ lâu lắm rồi dịp tết mình mới mua được cây xà lách chuẩn vị đến vậy. Khoe rối rít “thấy không đi chợ chuẩn men”, nàng cười nụ “lúc trước vẩy vài hạt đường hạt muối vào đấy”. Mình kính nể quá cứ như đếm từng hạt đường hạt muối thả vào xà lách ý, lưỡi mình thính thuộc loại lưỡi heo mà không thể nào nhận ra sự tinh tế của 1 lá xà lách với 1 hạt đường, 1 hạt muối. Hei Ah! Nghề ăn cũng lắm công phu!!!

Đang đà chất chất chất, nhác thấy nàng liếc càng nướng phomai, liền cổ vũ nhiệt tình luôn “chiến cái món âu đỉnh này đi nhé” – đứng dậy lấy dao dĩa để nàng thưởng thức ngay trên cái càng thơm ngậy đầy phomai. Tiếc quá, sơ suất chưa dã đông hết cái càng này, 1 phần thịt vẫn còn tái chưa lóc khỏi vỏ - sửa sai ngay – “để đó nướng thêm vài phút nữa cho chín hẳn,  nóng sốt, lóc thịt ” – thế là cho vào lo nướng thêm 5’, bỏ ra thịt càng vẫn giữ nguyên hình dáng, phomai chảy đều vàng rộm, vẫn bốc hơi béo ngậy.  Chiều ý nàng lóc cả cái càng phomai ra đĩa cho có vẻ kiểu Âu hẳn, quả là cũng dễ dàng và sang chảnh hơn trong vỏ thật, nếu có thêm tí nước sốt TomhumCa dưới lên cộng với vài tiểu cảnh rau củ tỉa thì chắc thành 1 dish quí tọc ra phết.

Nàng bắt đầu ẩm món này với vẻ mặt bình thản, kiểu chuẩn bị ăn Pizza ấy. Sắt một miếng đưa lên miệng thấy mắt nàng đong đưa “món này quá tròn vị, thơm, bùi, ngậy,chuẩn, chất”; Mình nở từng khúc ruột chẳng nhẽ càng “óp toàn tập” lại thành tròn trịa chuẩn vậy ư.

Đến lượt mình, nhưng thôi không giám chiến cái càng phomai còn lại. Đĩa gỏi vẫn còn non nửa mời gọi, tiếp diễn với nỗi niềm sung sướng chưa bao giờ nguôi.

Thả thính chút “quay lại gỏi mà xem nó tinh túy cỡ nào”; Nàng ái ngại “ăn hết nửa đĩa rồi, ai lại nữ ăn nhiều hơn nam” – “oh, ngại gì hơn kém”, gắp tiếp cho nàng 1 lát dày. Nàng lại phát kiến “nó tinh khôi thế này có khi không cần mù tạt”; Mình phụ họa “uh chỉ cần tí ớt tươi với lá tia tô cũng rất hay”; Nàng quả quyết “không cần cả lá tia tô, để cảm được hết vị tinh chất”; Mình cố nài cho thêm tí ớt vào bát xì dầu không người lái; Nàng chấm lướt và đưa thẳng lát gỏi lên miệng. Tự sướng, nàng nhanh nhảu “biết ngay mà, mát lịm cả miệng, không một gợn tạp vị, quá đỉnh đỉnh đỉnh!!!”; còn dặn với thêm “bao giờ cũng phải để gỏi trên màng bọc đá viên mới đúng, thịt tôm khô giòn, tươi mát đến tận lát cuối cùng”. Mình cũng bị đẩy lên cao trào tém luôn 2 tém chấm lướt xì dầu ớt tươi; Miếng gỏi TomhumCa này còn mát giòn trong ngần mãi trong miệng không thôi. Mình lại hơi tiếc lúc trước lười không chịu bày hình núi đôi để bây giờ có thể đưa cao trào lên đến đỉnh trào; Đành để lần sau vậy; Kiểu này là sẽ không có lần kết nào đây!!!

Cả 2 cùng tự nhiên sướng tiếp, từng miếng đượm dần dần thấm vào trong người, lúc này mình nhấp thêm chút vang tiết và nháy với nàng “thử lại tí vang tiết mà xem”, lại thấy bừng lên khí tiết biển khơi. Ôi TomhumCa sao mà nadian thế!!! Nghĩ đến 1 ngày đặc sản Vietna mình sẽ mesé lại Ca thôi.

Chiến hết gỏi không trừ một mảnh vụn nào, cũng đã phê phê nhưng dù sao cũng phải thêm tí chất bột chứ nhỉ. Dùng muôi múc vào bát 1 bát đầy phè vớt cả trứng gạch lắng phía dưới, nói với tới nàng “ăn thêm tí miến, mặc dù hơi nguội nhưng đảm bảo vẫn chất lừ”. Trong lúc mình soàm soạp bát miến nàng cũng tự lấy thêm lưng bát; Mình đã chuẩn bị lấy bát thứ 2 thì nghe thấy nàng thốt “uh nhỉ, tại miến trần vừa độ đến giờ vẫn không bị nở, mà hành, mùi ta, mùi tàu cũng hợp rồi, tây hơn là rau răm giống như miến lươn”; Mình tưởng chai mặt rồi mà sao cánh mũi vẫn cứ phập phồng, đúng là vị còn phải sánh cùng với thị và thính nữa thật.

Soạp hết cả tô miến mình như kiểu căng đỉnh hết cỡ rồi ấy; Nhìn mình, chân, vỏ đuôi trần vẫn tươi rói mời gọi mà không còn sức lực nào để căng tiếp được (để lúc nào rảnh sẽ tám cái chuyện mình chân vỏ của ngày mồng 1 xuyên tất niên sau).

Toàn thân và trí óc trùng xuống sau hành trình tất niên TomhumCa. Cảm giác lâng lâng với món quà định mệnh “óp toàn tập” vẫn còn nhởn nhơ, thấm  đọng và mãn nguyện trong người. Cảm ơn em TomhumCa “óp toàn tập”!!!

0 Bình luận bài viết

Chọn đánh giá của bạn
Mã xác nhận
Tin mới
Tư vấn